1. Head_

    Khánh Băng

    (25.12.1935 - 9.2.2005)
    Ad-25-TSu-2301360532 Ad-25-TSu-2301360532

     

     

    1. Link Tác Phẩm và Tác Giả
    2. Mưa Mùa Hạ (Trần Hoài Thư) Ad-23-Index Ad-23-Index = (Ad-23-468x60created-2-1-10) (Học Xá)

      10-1-2011 | TRUYỆN

      Mưa Mùa Hạ

        TRẦN HOÀI THƯ
      Share File.php Share File
          

       

      1.


      Cơn mưa mùa hạ. Ngày nào, anh chờ đợi em trong mưa, áo trận dầm dề nước. Ngày nào em mang chiếc áo tơi màu tím hoa cà, để đầu trần, tóc ướt, và anh từ trên dốc, chạy ào xuống, để ôm lấy em. Ngày nào, mưa dính áo anh, và áo em, để da thịt càng thêm khắng khít. Ngày nào, anh muốn ôm em cho vơi bao nhiêu niềm nhung nhớ. Và em run rẩy tội tình:

      - Xem tề có người nhìn chúng ta kia tề.

      - Mặc kệ họ. Em không thấy anh tội nghiệp như thế này ư?

      - Mưa lớn quá anh ơi.

      - Mưa giông đó em.

      - Sao anh không về? Mưa lớn rồi.

      Anh kéo tay em vào phía gốc đa:

      - Em vào trong này tránh mưa. Anh chờ em suốt cả tiếng đồng hồ rồi đó.

      Em cúi đầu xuống. Mái tóc của em dầm nước. Anh muốn úp mặt lên trên dòng suối, muốn một giấc nghìn năm để quên hết. Em nói nhỏ như thể giận hờn:

      - Anh đâu có thương em. Anh có biết là em nhớ anh biết bao nhiêu không?

      - Tại mặt trận. Tại hành quân. Và cũng tại bà già của em nữa. Thú thật ra trận anh không sợ, về nhà lại sợ bà già của em. Sợ lạ sợ lùng. 

      - Em cũng sợ má em lắm.

      Một cơn gió thổi qua, hắt những giọt mưa lạnh giá vào mặt hai người. Và gió. Gió làm mưa tạt nhanh, quất những sợi roi dâu xuống thân thể chúng ta. Gió làm những đọt tre nghiêng ngửa. Ðến một lúc nào đó, em xô anh ra, nói như ngộp thở: Anh. Anh làm em sợ. Trời cũng sắp tối rồi.

      Anh vẫn còn tiếc rẻ:

      - Lo gì em. Cứ nói với má là tại trời mưa to.

      - Anh xem tề. Ðường đi nhìn không rõ.

      - Ðể anh đưa em về.

      - Thôi anh. Ðể em về một mình cũng được. Trời mưa to, anh lại không mang áo mưa. Sợ anh đau.

      Anh cười khinh mạn:

      - Anh quen cảnh này rồi. Áo nhà binh chưa khô. Mong dài thêm cái nắng ...

      - Anh lại làm thơ nữa à.

      - Anh cảm hứng. Cám ơn em cho anh cảm hứng thi ca.

      Em thêm một lần năn nỉ:

      - Thôi anh về đi. Bữa khác chúng mình gặp nhau cũng được.

      - Hay để anh đưa em về một khúc.

      Và hai đứa lao mình trong mưa gió.

      Tiếng em lại rộn ràng trong tiếng gào thét của đất trời:

      - Chắc bà già em đang đợi ở nhà với chiếc roi mây.

      - Ðể anh về nhận tội dùm cho.

      - Má thấy anh, má lại nổi tam bành lên.

      Anh thốt lên buồn bã:

      - Anh không hiểu sao, má em lại ghét cay ghét đắng anh. Anh đâu có làm gì để làm mất lòng bả.

      - Tại anh dữ quá. Thấy anh bả phát sợ.

      - Anh hiền lắm mà.

      - Tội nghiệp ghê.

      - Như vậy lại không thương người ta. Bắt người ta phải khổ.


      2.


      Trời tối thật mau. Tiếng côn trùng đã vang lên một điệu não nùng. Mưa vẫn tiếp tục thét gào. Thỉnh thoảng những tràng sấm vang động ì ầm. Em run rẩy nắm chặt tay anh. Anh hôn em lần nữa. Tiếng chó sủa rời rạc trong ấp. Một ánh đèn dầu hiện ra ngoài khung cửa. Em thốt lên sợ hãi: Chết, bác em đó. Bả mà biết được, bả mách má em mất ...

      Anh không trả lời. Anh lại gục đầu vào cổ em, lại vuốt ve da thịt em, xục xạo từng phần thân thể của em. Em lại van lơn: Anh, anh đừng làm thế.

      Tiếng trọng pháo lại rền ở một căn cứ bên kia sông. Có tiếng nổ vu vơ ở cuối ấp. Mưa vẫn gào thét như thể trút xuống bao nhiêu nỗi hờn giận, cùng với tiếng rít của những hàng tre xung quanh vườn. Cho em về đi anh. Sợ má em trông. Giọng nói van lơn của em bị át bởi tiếng mưa gào.


      Anh lại ôm siết chặt em. Mai anh lại hành quân xa rồi. Biết có ngày nào anh lại gặp em. Ngồi với anh một chốc nữa mà. Lâu lắm dễ chừng bốn năm tháng mới có dịp gặp lại em. Em có biết là anh nhớ em lắm không ... Rồi anh hôn xuống cổ, môi nếm thêm những dòng nước mưa. Em lạnh, anh. Em nói, yếu lả.

      Giữa lúc đó, bên kia sông vang lên ba tiếng súng nổ rời nhau. Âm thanh khẩn gọi đám lính dưới trại gia binh lên đơn vị. Anh ôm em, mà như thể bấu một điều gì sắp sửa vuột mất. Anh nói:

      - Người ta gọi anh về. Em có nghe tiếng súng không?

      - Vâng, Em có nghe.

      Anh lại hôn em. Mưa làm môi anh uống cả những giọt mưa lạnh giá ...


      3.

       

      Bây giờ, anh lại thêm một lần nếm thêm những giọt lệ hạnh phúc ấy. Muốn cảm ơn đời thêm một lần nữa. Thèm lấy tay chùi lấy những giọt nước như lệ còn đọng long lanh trên mái tóc của người yêu. Sao mà tội nghiệp cho em tôi. Ðôi mắt em vẫn còn phảng phất màu học trò, sao đôi bờ vai lại ôm cả mấy tầng cam khổ. Và những sợi tóc kia, một lần óng mượt, mun đen, sao bây giờ như khô lại, vương vít ngậm ngùi. Và mưa, ôi vẫn là cơn mưa mùa hạ. Mưa làm cảnh vật, dòng sông chìm trong màu trắng xóa. Mưa đan những sợi nghiêng nghiêng trên lớp rào kẽm gai. Mưa bao vây em côi cút, tội nghiệp.

      - Làm sao em biết anh ở đây? Anh hỏi. 

      - Vâng, bọn anh bị bắt chung. Anh lại nhìn em. Em bối rối, cúi đầu, mân mê sợi tóc.

      - Em và má vẫn mạnh?

      - Dạ.

      - Em có biết là anh nhớ em vô cùng không?

      - Em cũng nhớ anh hết sức.

      Tự nhiên anh thèm cầm bàn tay em mà siết chặt.

      Em bỗng nói:

      - Em mang cho anh ít đồ dùng. Em biết anh hút thuốc nên cũng mang vài gói cho anh. Ðây là cái khăn tắm. Ðây là chai dầu nhị thiên đường.

      Rồi em dọn đồ ăn lên bàn.

      - Anh ăn đi. Anh biết hông. Từ khi nghe anh Tài nói là có anh về ở trong trại này, em thật mừng hết sức đó.

      - Thủy ơi.

      - Dạ.

      - Em còn nhớ không, buổi chiều cuối cùng với cơn mưa mùa hạ.

      Má em tự nhiên au hồng. Em nói nhỏ:

      - Hôm ấy má rầy em sao không chịu mang áo mưa, để cả người dầm nước như chuột. Em sợ má biết.

      - Bây giờ, chắc má biết rồi?

      - Dạ. Má thương anh lắm. Má kêu em đi thăm anh.

      - Anh cám ơn em, má.

      - Không, anh đừng nói thế. Tại vì em yêu anh mà.


      4.


      Tại vì em yêu anh mà. Không ai bắt em phải gánh đôi thúng lao lung đi nuôi một người chưa ràng buộc vào đời mình. Không ai khiến em phải bỏ học tần tảo bán buôn để mang cho anh vài gói thuốc, bịch cà phê, bịch đường thăm nuôi cam khổ.

      Lũ bạn tù nói anh là một người hạnh phúc nhất trần gian này. Có đứa còn cảnh cáo: Tình nghĩa chỉ có lúc này. Mày nhớ phải ăn ở phải đạo với nàng. Vâng. Em yêu dấu. Không cần nó nhắc, anh cũng đủ hiểu tình nghĩa chỉ ở lúc này. Nếu như ngày xưa anh yêu em trăm lần thì bây giờ anh càng phải yêu em cả ngàn lần hơn thế nữa.

      Em có hiểu là anh yêu em vô cùng tận lắm không.


      Trần Hoài Thư

      (Trong Mặc Niệm Chiến Tranh)

      Ad-22-A_Newest-Feb25-2022 Ad-22-A_Newest-Feb25-2022


      Cùng Tác Giả

      Cùng Tác Giả:

       

      - Lữ Quỳnh, Bạn Tôi Trần Hoài Thư Nhận định

      - Bức Tranh Quyên Sinh Trần Hoài Thư Tản mạn

      - Ân Tạ Của Một Người Vừa Thoát Chết Trần Hoài Thư Tản mạn

      - Dòng sông qua những tác phẩm của Doãn Quốc Sỹ Trần Hoài Thư Nhận định

      - Nguyễn Phương Loan Người thi sĩ có tâm hồn vô lượng Trần Hoài Thư Hồi ức

      - Hành trình tạp chí Chỉ Đạo Trần Hoài Thư Giới thiệu

      - Sự Mầu Nhiệm của Nghệ Thuật Trần Hoài Thư Tản mạn

      - Hành trình của ký giả Lô Răng Trần Hoài Thư Nhận định

      - Thăm vợ vào ngày giáng sinh Trần Hoài Thư Thơ

      - Quà Giáng Sinh 2021 của Blog THT: Thêm 72 số báo Văn của năm 1969, 1970, 1971... Trần Hoài Thư Giới thiệu

    3. Truyện Ngắn (Học Xá) Ad-31 Ad-31 = QC_250-250 (Học Xá)

       

      Truyện

        Cùng Mục (Link)

      Bóng Người Cùng Thôn (Vũ Thất)

      Bông Hồng Đen (Trần Hồng Văn)

      Ông già Noel vô tích sự (Lê Hữu)

      Bữa Nhậu Chiều (Trần Yên Hòa)

      Con Thú Tật Nguyền (Trần Hồng Văn)

      Chùm Dây Leo Trên Căn Nhà Gỗ - Phần II (Trần Hồng Văn)

      Chùm Dây Leo Trên Căn Nhà Gỗ - Phần I (Trần Hồng Văn)

      Trong Cơn Lốc (Trần Hồng Văn)

      Tôi Đi Học (Thanh Tịnh)

      Lá gan của cô còn tốt lắm! (Lê Hữu)


      Truyện Đọc

       

      Cánh Vạc Mùa Thu (Trần Hồng Văn) 

      Đêm Giáng Sinh Nhiệm Mầu

       (Trần Hồng Văn) 

      Đứa Con Út (Trần Hồng Văn) 

      Một Đêm Phiền Muộn

       (Trần Hồng Văn) 

      Tiếng Vọng từ Đáy Vực

       (Trần Hồng Văn) 

      Con Cọp (Trần Hồng Văn) 

      Đại Sư Và Giai Nhân

       (Trần Hồng Văn) 

      Tây Ninh – Chút Còn Lại Trong Lòng Người Lính (Nguyễn Mạnh An Dân) 

      Cái Giếng (Trần Hồng Văn) 

      Vùng Đồi (Phạm Văn Nhàn) 

      Người Cha (Trần Hồng Văn) 

      Ngọn Đồi Trầm Lặng (Trần Hồng Văn) 

      Người Mẹ (Trần Hồng Văn) 

      Lưỡi Dao Cạo (Trần Hồng Văn) 

      Hoa Với Lá Chỉ Một Màu Trắng Đục

       (Trần Hồng Văn)    

       

      Truyện Đạo

        Cùng Mục (Link)

      Im Lặng Của Thiền Sư (Phan Trang Hy)

      Kể Lại Vài Giai Thoại Trong Tập Vào Thiền (Doãn Quốc Sỹ)

      Con Thằn Lằn Chọn Nghiệp (Hồ Hữu Tường)

      Mẹ Quán Thế Âm (Phạm Huê)

      Những Hạt Đậu Biết Nhảy (Phạm Huê)

      Maria Quán Thế Âm (Phạm Huê)

      Sợi Tơ Nhện (Nguyễn Văn Thực)

       
      Ad-33 (Học Xá) Ad-33 - Google - QC4 (Học Xá)

       

      Phim VN trước 1975

       

      (Thẩm Thúy Hằng-Kiều Chinh-ThanhNga-BạchTuyết)

       

      - Chiếc Bóng Bên Đường   - Nàng (1970)

      - Người Cô Đơn (1972)    - Xa Lộ Không Đèn

      - Bão Tình (1972) - Sóng Tình (1972)

      - Chúng Tôi Muốn Sống (1956)

      - Trường Tôi (1973) - Nắng Chiều (1973)

      - Giỡn Mặt Tử Thần (1975)

      - Năm Vua Hề Về Làng (1974)

      - Tứ Quái Sài Gòn  - Những Giọt Sương Khuya

      - Như Hạt Mưa Sa 1 - Như Hạt Mưa Sa 2

      - Như Hạt Mưa Sa 3 - Như Hạt Mưa Sa 4

      - Vượt Sóng

      - Cuộc Di Cư Năm 1954

        Ad-31 Ad-31 = QC_250-250 (Học Xá)

       

  2. © Hoc Xá 2002

    © Hoc Xá 2002 (T.V. Phê - phevtran@gmail.com)