22-04-2013 | THƠ
Văn Tế Trận Vong Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Ngày 30 tháng 4 năm 1975, sau khi nghe Dương Vào Minh tuyên bồ đầu hàng,
Thiếu tướng Phạm Văn Phú, Tư lệnh Quân đoàn II kiêm Quân khu II, tự sát tại nhà riêng.
Cùng ngày, Chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ, Tư lệnh Sư đoàn 5 Bộ Binh, tự sát tại sân cờ
bằng súng lục. Ngày 1 tháng 5, hôm sau, ba vị tướng lãnh khác chọn cái chết vinh.
Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam, Tư lệnh Quân đoàn IV kiêm Quân khu IV, tự sát bằng
súng lục ngay tại sân cờ Bộ Tư Lệnh tại Cần Thơ. Cũng tại Quân khu IV, vị Tư lệnh phó
là Thiếu tướng Lê Văn Hưng, lúc ấy đang ở tư dinh, làm y như vậy, bằng một phát súng
lục khác. Một vị Tư lệnh sự đoàn khác cũng tuẫn tiết, là Tư lệnh Sư đoàn đoàn 7, Chuẩn
tướng Trần Văn Hai.
30 Tháng Tư 1975 còn ghi thêm, qua những tin tức lượm lặt
không đầy đủ tại Hải ngoại- cuộc tự sát của 22 sĩ quan cấp Tá Trung đoàn trưởng, Liên
đoàn trưởng, Chiến đoàn hay Lữ đoàn trưởng, cộng với khoảng hơn 100 sĩ quan cấp Úy
trong các chức vụ chỉ huy như Tiểu đoàn trưởng, Đại đội trưởng.
Nhân ngày tang lớn của Miền Nam, của Tự Do, Khởi Hành xin nghiêng mình
trước những cái chết lẫm liệt của các Anh hùng Dân tộc kể trên, và đăng tải
dưới đây Bài Văn Tế chung soạn bởi nhà thơ Cao Tiêu.

Than ôi!
Biển dâng nước: trống chuông gầm sóng
Trời xa quê, hươug khói ngời mây
Bước chính nhân đang dồn dập đâu đây
Hồn tử sĩ xin giáng đài chứng giám.
Người chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Sống đã từng dũng cảm,
thác vẫn mãi anh linh
Tình đồng độì Hải Lục Không Quân gắn bó
Công thì gắng đua tranh, thủ thì lo tương trợ.
Khen thay đời chiến binh
sống chểt lẽ thuờng
Quí thay danh liệt sĩ khắc ghi thanh sử.
Nhớ linh xưa:
Ra trận xung phong dưới cờ phục vụ
Nào Pháo binh Thiết giáp,
Thủy quân lục chiến tấn công
Nào Biệt động Nhảy dù,
Phóng pháo Phòng không yểm trợ.
Đánh dư trăm trận, từ Cửu Long Đồng Tiến
đến Rừng Sát Miền Tây
Thu súng hàng kho, lúc Đức Lập Pleime
khi Vũng Rô Vạn Giả.
Vượt ruộng đồng sông rạch,
nào ngại gió suơng;
Băng rừng núi sình 1ầy, chẳng nề gian khổ.
Đất làm giường, mũ làm gối,
Nơi trú quân tấn thủ thất thuờng.
Súng là vợ, đạn là con,
Chốn đồn ải canh phòng tử thủ.
Này Bình long Anh dũng
Ta đã chiến thắng nêu cao.
Này Quảng trị Kiêu hùng
Địch phải rút thành bỏ chạy.
Ấy là nhờ binh sĩ chiến đấu can trường
Ấy là bởi toàn quân hy sinh hăng hái.
Muôn người như một:
Những tưởng Việt Nam Cộng Hòa chiến thắng,
thanh bình an lạc nhân dân
Nào ngờ Cộng sản Bắc Việt xâm lăng,
ly loạn đọa đầy xứ sở.
Ta không chiến bại mà thua đau
Địch chẳng binh hùng mà thắng đại
Nửa triệu quân đột ngột tan hàng
Bao đơn vị bàng hoàng rã ngũ.
Quyết không hàng giặc,
đồng đội nhiều ngườí tử chiến đến cùng
Thề chẳng làm tù,
Chỉ huy lắm vị hiên ngang tự xử.
Cảm thương cho anh hùng bất khuất,
phải giam lò "cái tạo" dã man
Xót xa cho chiến sĩ kiên cường,
lọt trúng bẫy bọn vô thần hung dữ.
Hôm nay
Chúng tôi nhân ngày Quốc Hận
Đốt nén tâm hương dâng hồn tử sĩ
Sống từng chiến đấu gian nan
Thác được tôn thờ tưởng lệ
Dù hồn đang oai linh hiển hiện
chiến trường xưa
Hoặc còn ẩn khuất nơi núi non hùng vĩ
Hay phải thác tại trại giam nước độc
rừng thiêng
Hoặc đi tìm Tự Do mà thuyền chìm đáy bể
Xin phù trợ cho đồng bào
chân cứng đá mềm
Xin dẫn dắt các đồng đội vững tâm bền chí
Để Đất Nước được thực sự dân chủ tự do
Để toàn dân thoát khỏi ách độc tài đảng trị.
Thượng hưởng.
Cao Tiêu
Khởi Hành số 18, Tháng Tư, 1998

|