|
Đỗ Khánh Hoan(5.8.1934 - 3.10.2023) |
|
|
VĂN HỌC |
GIAI THOẠI | TIỂU LUÂN | THƠ | TRUYỆN | THỜI LUẬN | NHÂN VẬT | ÂM NHẠC | HỘI HỌA | KHOA HỌC | GIẢI TRÍ | TIỂU SỬ |
Bài Tình, Ngày Tình Nhân (Trần Yên Hòa)
Bài Thơ Tình Ngày Valentine Viết Muộn: Nhắn Người (Xuân Thao)
Theo Giòng Năm Tháng (Tuệ Mai) Thư Cho Anh (Lý Thị Kim Xương)
Vì Em Yêu Anh (ÂuThị Phục An) Thơ Tình Tuổi Ba Mươi (Bùi Đức Long)
Không Đủ Gọi (Bùi Giáng) Râu Xanh (Cung Trầm Tưởng)
Lời Tình Buồn (Chu Trầm Nguyên Minh) Mũi Né (Đỗ Nghê) Lá Ngoan (Du Tử Lê)
Niên Thiếu (Duyên Anh) Hương (Đinh Hùng) Lót Ổ (Hoàng Lộc)
Môi Giới (Hoàng Trúc Ly) Đá Vàng (Hồng Khắc Kim Mai) Hương Nước Mưa (Kiên Giang)
Nụ Hoa Vàng Ngày Xuân (Kim Tuấn) Vẽ Em Lên Thơ Lên Cuộc Đời (Luân Hoán)
Khi Nào (Mai Trung Tĩnh) Đợi Em Về (Minh Đức Hoài Trinh)
Bài Học Thuộc Lòng Thứ Nhất: Yêu Chàng (Mường Mán) Cần Thiết (Nguyên Sa)
Trúc Đào (Nguyễn Tất Nhiên) Niềm Vui Nhỏ (Nguyễn Thị Hoàng)
Trái Tim Quy Hàng (Nguyễn Thị Thanh Bình) Thơ Tình Nhã Ca (Nhã Ca) Em (Quách Thoại)
Một Thuở Theo Em (Quan Dương) Kim Kim (Song Hồ) Viết Trang Tình Sử (Tạ Ký)
Cho Anh Làm Tình Nhân (Thế Viên) Nụ Hôn Đầu (Trần Dạ Từ) Theo Em (Trần Hoài Thư)
Trái Tim Hồng (Trần Thị Tuệ Mai) Bài Thơ Tình Mồng Sáu Tết (Trần Vấn Lệ)
Đám Cưới (Từ Kế Tường) Ngày Của Hai Người (Viên Linh)
Còn Một Chút Gì Để Nhớ (Vũ Hữu Định) Dòng Nước Trong (Xuân Thao)
Ta nhớ người, xa cách núi sông
Người đi buổi ấy nước xanh trong.
Mây hồng từ đó thành mây tím
Nước cuối sông, hò hẹn, giữa Xuân
Ngày em về cúc, huệ đơm bông
Trời xuân, cánh én ngại tang bồng
Về đây ấp ủ ngàn thương mến
Bay chi, ngoài sương, gió mịt mùng?
Ngày xuân, thiên hạ rủ rê nhau
Cùng ngắm hoa tươi với cỏ màu
Em cũng thẹn thùng trong áo lụa
Màu hồng đào, như ý của người yêu
Rồi ta sẽ đi thăm cùng khắp
Từ thôn quê đến mãi tận sơn khê
Anh khẽ dắt lên tóc em mềm, óng ả
Một bông hoa bất tử của tình quê./.
Anh nghĩ gì khi người ta nói yêu em?
Khi trời mưa người ta đưa em đến trường?
người ta bảo người ta thường hay khóc
vì em nhìn người ta quá dửng dưng
Chủ nhật người ta đi xem lễ
anh nghĩ gì khi người ta ngồi gần em?
người ta đọc kinh khe khẽ
em nghe người ta đọc tên em
Mai nhớ về thăm em nghe anh!
cho người ta hiểu em không sống một mình
nếu người ta yêu thì phải yêu hai đứa,
(yêu em và yêu anh)
Người ta yêu em anh có buồn không?
nhỡ một mai em gọi người ta bằng chồng
anh có còn yêu em không nhỉ?
(chết! người ta đang nhìn em ngoài song).
Lý Thị Kim Xương
(bức số 2 trong "Những bức thư không gửi")
thời gian ơi ngưng đọng lại
cho hôm qua đừng đến hôm nay
cho em dài thêm thêm nữa cơn say
cho đêm mặn nồng cho đêm không dứt
đồng hồ ơi, ngủ đi, đừng thao thức
nầy thu mưa vừa tan cơn mưa
nầy thu em làn môi ngày xưa
môi ấm lại em khờ trong mộng
biển xa ơi dậy đi cơn sóng
sóng xô lòng nín thở bạc đầu
chân đi lạc vào phiến tình nhau
chân miên man mộng em bước tới
chiêm bao ơi ngủ đi đừng vội
ở lại cùng em chút nữa đi
chút nữa thôi cho em ướt bờ mi
… nụ ân tình yêu anh khe khẻ mở
vì yêu anh em nín luôn không thở
chết một lần để in dấu trăm năm…
(sangtao.org)
Yêu em thấy cõi đời vui
thấy gần giấc mộng mơ mười năm xưa
qua ba mươi tuổi già chưa
mà sao náo nức như vừa hai mươi.
Yêu em yêu cả loài người
muốn chia muốn sẻ nụ cười cảm thông
muốn đem hết trọn tấm lòng
bắt tay vồn vã đám đông vô tình.
Yêu em tất hẳn phải quên
những môi khinh bạc đau riêng mỗi ngày
bởi vì mai mốt mốt mai
có em bên cạnh sẽ dài lo toan.
Yêu em lại thấy thương thân
làm sao no đủ ân cần chung quanh
này em hạnh phúc làm anh
lao đao chóng mặt loanh quanh vòng vòng.
Yêu em lẫn lộn vui buồn
bao nhiêu trái khổ ngược nguồn sẽ thưa
em yêu ơn mấy cho vừa
đời rong ruổi mãi vẫn chưa ghé bờ.
1973
Mây đứng lại chân trời phủ khói
Giòng sông đi đò bến đợi ngu ngơ
Chiều trời đẹp tâm tình em không nói
Đất với trời chung một nghĩa bơ vơ
Chiều thổi đẹp gió về em không nói
Anh không chờ không biết đợi từ bao
Từ xuống mưa không biết tự phương nào
Giòng sông chảy ai người xin níu lại
Mưa có tạnh nhưng chân trời còn mãi
Những giọt sương là lệ ở trong mây
Giòng sông đi cho nước nói ngàn ngày
Rằng bể rộng không bến bờ em ạ
Anh đợi xuống đêm về đầu phủ toả
Mịt mù xanh bù xoã ánh tơ giăng
Cười môi em duyên dáng như chị Hằng
Và lấp lánh mắt là sương trong lệ
Anh sẽ hỏi gió đêm về mở hé
Mở muộn màng là một chút mơ hoa
Mở ngàn sau hoài vọng chút phai nhoà
Và mất hút ở cuối trời nín lặng
Rồi từ đó về sau mang trái đắng
Bàng hoàng đi theo gió thổi thu bay
Anh chờ em không biết tự bao ngày
Để thấy mãi rằng thơ không đủ gọi
Sầu một thuở đất mòn không tiếng nói
Một ngàn năm trăng giãi tuyết băng buông
Anh gửi đi ngàn sóng cuộn thác nguồn
Để thấy mãi rằng thơ không đủ gọi
Mùa xuân lại với chim về đã mỏi
Với cá về mây nước cũng lang thang
Anh nằm im nhắm con mắt mơ màng
Mở con mắt cũng mơ màng cỏ lá
Hờn phố thị để lạc hồn cõi lạ
Sầu phố xanh từ bữa nọ em đi
Tuyết trời Tây có nguôi lãng những gì?
(Mưa Nguồn)
Ðến anh thì đến hôm nay
Lỡ mai tuyết lạnh, bảy ngày sẽ qua
Ðến anh thân thể lụa là
Dài đuôi con mắt, ngắn tà váy kiêu
Ðến anh hé sẵn môi điều
Cho anh hôn xuống trăm chiều ái ân
Đến anh gót chớ phân vân
Để mai sau nữa trăm lần đến anh
Chờ em anh để râu xanh
Lòng xây bốn bức trường thành giam em...
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Anh đi rồi còn ai vuốt tóc
Lời tình thơm sách vở học trò
Đêm xuống rồi em buồn không hở?
Trời sa mù tầm tay với âu lo
Anh đi rồi còn ai đưa đón
Áo em bay khuất mất thiên đường
Tuổi hai mươi trong vòng tay chờ đợi
Ngôn ngữ nào anh nói hết yêu thương
Anh đi rồi còn ai chiêm ngưỡng
Cổ em cao tay mười ngón thiên thần
Tóc em xanh trùng dương sóng lượn
Anh chợt buồn đứng ngóng bâng khuâng
Anh đi rồi còn ai tình tự
Đêm đầy lời ru tiếng nhớ bơ vơ
Phúc yêu em dấu lần quá khứ
Nụ hôn đầu rụng xuống hư vô.
1967
Em có về thăm Mũi Né không
Hình như trời đã sắp vào xuân
Hình như gió bấc lùa trong Tết
Những chuyến xe đò giục bước chân. ......
Em có về thăm Mũi Né không
Mùa xuân thương nhớ má em hồng
Nhớ môi em ngọt dừa xứ Rạng
Nhớ dáng thuyền đi trong mắt trong.
Em có về thăm Mũi Né xưa
Con đường sỏi đá vẫn quanh co
Hoàng hôn sóng vỗ bên trời biếc
Sóng vỗ trong hồn ta ngẩn ngơ.
Em có về thăm Mũi Né yêu
Mười năm như một thoáng mây chiều
Mười năm vườn cũ chim bay mỏi
Áo trắng chân mềm em hắt hiu.
Mũi Né ơi người xưa đã xa
Mùa ơi gió bấc nhớ không ngờ
Năm nay người có về ăn Tết
Có ngậm ngùi nghe chút ấu thơ?
1970
Thơ Miền Nam Trong Thời Chiến, Thư Ấn Quán-2007
Ơn em, thơ dại từ trời
Theo ta xuống biển vớt đời ta trôi
Ơn em, dáng mỏng mưa vời
Theo ta lên núi về đồi yêu thương
Ơn em, ngực ngải môi trầm
Cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan
Ơn em, hơi thoáng chỗ nằm
Giấu quanh quẩn giấu nỗi buồn một nơi
Ơn em, hồn sớm ngậm ngùi
Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Thuở ấy mây non với gió mềm
Nắng vừa ấm để mọng môi em
Nụ hôn mừng tuổi ngon như tết
Anh bảo em rằng mới tháng giêng
Tiếng trống đình vang tự sớm mai
Xuân em còn hứa hẹn lâu dài
Hồn nhiên thức trắng đêm tam cúc
Anh bảo em rằng qua tháng hai
Bước nhẹ trên đường quê ngát hoa
Dẫn em coi hát dưới trăng ngà
Khi về hương bưởi thơm trong tóc
Anh bảo em rằng sang tháng ba
Sông nhỏ đềm êm nước lững lờ
Soi hình hai đứa rất nên thơ
Giận vì con gió làm bay tóc
Anh bảo em rằng tới tháng tư
Ít quá một ngày hai bận thăm
Thiếu dâu héo hắt cái thân tằm
Chửa chiều đã ngỡ sao quên mọc
Anh bảo em rằng đến tháng năm
Anh bảo em nhiều nhớ hết không
Những lời tháng sáu có mưa giông
Những câu tháng bảy heo may lượn
Tháng tám tình xanh tháng chín hồng
Em vỡ lòng yêu cuối tháng mười
Chiếc hôn tháng một cháy bùng môi
Tháng mười hai gọn vòng tay ấm
Đó lúc hồn anh biết rã rời …
(1975)
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Hai người có buổi bâng khuâng quá
Kể truyện mưa xuân với nắng hè.
Chắc hẳn đôi lòng lơ đãng cả,
Vì chưng cùng nói chẳng cùng nghe.
Tôi nhìn cặp mắt trong xanh ấy
Để thấy hồn tôi trong mắt xanh.
Thuyền mộng lênh đênh vào xứ lạ,
Chèo đưa nét nhạc lượn mong manh.
Ôi! nếu đời ta ngừng bước lại
Một giờ, một buổi, một mùa thu!
Lòng tôi hóa bướm tình si mất
Cánh mỏng u hoài lả giấc mơ.
Tôi nghe em nói bằng im lặng,
Bằng dáng nghiêng nghiêng động nét mày;
Bằng cả mênh mang chiều lắng đọng,
Nụ cười em gửi gió thu bay.
Tóc quyện mây choàng vai mộng nhỏ,
Chìm chìm hơi nắng, bước thu đi
Hồn như khói tỏa say tà lụa,
Chợt tỉnh, còn như truyện ngủ mê.
Thoảng cánh hoa rơi, nhòa giấc mộng,
Giật mình, tay nắm ngại rời tay.
Lẻn trong nếp áo, mùi hương thẹn,
Nắng sưởi bàn chân, gót chuyển mây.
Vai ngả gần vai bát ngát trời,
Rừng thương, núi nhớ lẩn vành môi
Mùa thu lọt giữa vòng tay khép,
Bỡ ngỡ nhìn nhau trọn cuộc đời...
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Anh xin lót ổ em nằm
Cọng rơm nhánh cỏ ướt đầm giọt vui
Bóng mây nghi hoặc tan rồi
Hồn xanh mái lợp nắng trời ước mơ
Em nằm đắp kín niềm xưa
Tóc mai nghìn sợi thơm tờ cổ thi
Như đôi thú lạc thầm thì
Lại ân ái dậy (từ khi cháy rừng)
Lòng anh còn bấy rưng rưng
Hoà theo nỗi đợi nỗi mừng tặng em
Vẫn mong đốt nén hương nguyền
Cài hoa tiếp mộng để gìn giữ nhau
Ổ quen hơi ấm ban đầu
Khúc vui còn được xin hầu giấc thơ.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Tên:
Xin mời em chối bỏ tên anh
Vì tên em là cuộc đời
Ba. Bảỵ. Năm. Tám. Sáu.
Hai. Bốn. Chín. Mười. Mười.
Con số có tên kiếp người có tuổi,
Anh già rồi chối bỏ tên anh?
Hai chân:
Xin mời em đạp lên số mệnh của anh
Vì chân em là nhịp bước
Anh rớt lại sau rất thèm tới trước
Xin mời em
Răng:
Xin mời em cắn vào lưỡi anh
Vì răng em là giọt sương
Sớm mai mở mắt sương chưa tan
Nên răng em chưa thành giọt lệ
Xin mời em
Môi:
Xin mời em ghì sát môi anh
Vì môi em là âm nhạc
Em mở môi ra
mùa xuân cựa mình múa hát
Xin mời em
Hai tay:
Xin mời em tát vào mặt anh
Vì tay em là hoa lá
Chút ơn cuối cùng xin lễ phép mời em
Miệng:
Xin mời em cười lên dốt nát của anh
Vì miệng em là ánh sáng
Anh đui mù giữa tha ma dĩ vãng
Xin mời em
Tóc:
Xin mời em thắt chặt cổ anh
Vì tóc em là sợi dây xiết cổ
Anh le lưỡi ra giã từ đau khổ
Xin mời em, mời em!
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Khi anh đến
Vầng trăng còn non
Tiếng em cười dòn
Mắt em như sao tỏ
Em đâu ngờ anh đã thương em
Khi anh đến
Vầng trăng còn xanh
Mắt em long lanh
Môi cười ngoan hơi thở
Đất trời rạng rỡ
Anh đâu ngờ đá biến thành thơ
Khi anh đến
Vầng trăng đang xuân
Trăng mơ màng
Và ai say đắm
Em biết rồi
Ngày vui đã tới
Đá rừng sâu thương tiếng em cười
Gió ngoài khơi theo sóng bồi hồi
Tiếng thề xưa vô cõi đời đời
Nên
Suối trên rừng có lúc ngừng nghe chim hót
Lá trên rừng có lúc mừng quên đi ngủ
Mai trên rừng, mai trên rừng
Và đá trên rừng khám phá đã yêu em
Yêu em tự muôn kiếp nào
Em biết chưa?
Thi tập Mắt Màu Nâu
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Trời đang đứng bóng trưa gay gắt
Anh ghé nhà em xin nước mưa
Ngỡ lạc Đào Nguyên hay Thượng Uyển
Khi bông sứ nở hội đương mùa
Uống nước trời mưa anh những tưởng
Uống mùi hương tóc gái thơ ngây
Nước trong veo quá, không men rượu
Mới uống lòng đà ngây ngất say
Gió thổi tóc bay hương phảng phất
Giả vờ anh gọi: "Nước mưa thơm"
Hương xông từ tóc lên da thịt
Vì má hồng chưa có dấu hôn
Vuốt tóc liếc nhìn như bẽn lẽn
Môi cười nửa nụ trách người quen
"Cái anh thi sĩ đa tình quá
Uống nước no rồi... chọc ghẹo em"
Cổng đã khép rồi bông sứ rụng
Anh lên đường giữa nắng ban trưa
Lòng còn say ngất dư hương cũ
Hương tóc hay là hương nước mưa.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Anh cho em mùa xuân
Nụ hoa vàng mới nở
Chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy
Chân bước mòn vỉa phố
Mắt buồn vin ngọn cây
Anh cho em mùa xuân
Mùa xuân này tất cả
Lộc non vừa trẩy lá
Thơ còn thương cõi đời
Con chim mừng ríu rít
Vui khói chiều chơi vơi
Đất mẹ gầy có lúa
Đồng ta xanh mấy mùa
Con trâu từ đồng cỏ
Giục mõ về rộn khua
Ngoài đê diều thẳng cánh
Trong xóm vang chuông chùa
Chiều in vào bóng núi
Câu hát hò vẳng đưa
Tóc mẹ gìa mây bạc
Trăng chờ trong liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh
Cát trắng bờ quê xưa…
Anh cho em mùa xuân
Bàn tay thơm sữa ngọt
Giải đất liền chim hót
Người yêu nhau trọn đời
Mái nhà ai mới lợp
Trẻ đùa vui nơi nơi
Hết buồn mưa phố nhỏ
Hẹn cho nhau cuộc đời
Khi hoa vàng sắp nở
Trời sắp sang mùa xuân
Anh cho em tất cả
Tình yêu non nước này
Bài thơ còn xao xuyến
Nắng vàng trên ngọn cây…
(1961)
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
tôi không có gì, ngoài tình sử
cả đời tôi
đã sống
và sẽ sống
bằng chừng đó
tôi đã mất tuổi thơ
nhưng không có tuổi gìa
tôi chỉ có tuổi yêu
tuổi thất tình
tuổi mơ mộng
tuổi làm thơ
và triệu bài thơ của tôi
chỉ là một bài thơ
chỉ là một bài thơ
vỏn vẹn
là nụ hôn trên môi em
tôi xin vẽ em lên thơ tôi
lên cuộc đời tôi vinh hiển
vẽ từng gót chân hồng
vẽ từng nốt ruồi xanh
vẽ từng cái bớt son
vẽ từng cái răng khểnh trắng
vẽ từng sợi tơ thơm
vẽ từng làn da lụa chín
để được sống trong em
để được thở hơi em
thơ
thơ chan hòa vỡ tràn trên thân thể ngọc
tôi tưởng chừng muốn ghen
với chữ nghĩa với vần điệu
cứ bồng ẵm
cứ nịnh hót
cứ ca ngợi
cứ nựng em mỗi ngày, mỗi giờ
cứ chưng em ra cho mọi người chiêm ngưỡng
em
tôi vẽ em lên thơ
lên cuộc đời tôi vinh hiển
xin mời em ở đó
xin mời em dạo chơi
cuộc đời tôi
thế giới tình yêu bát ngát.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Anh ơi đợi em về
Hẹn nhau bên bờ suối
Anh ơi đợi em về
Anh ơi đợi em về
Xuân đầu hay Đông cuối
Chúng ta cùng vỡ đất
Trồng chung một mẫu khoai
Mái nhà xinh sẽ cất
Viết bài thơ tương lai
Đường về còn xa lắm
Đợi chờ thường âm u
Môi em phai mầu thắm
Tóc anh hờn sương thu
Ta cần gì đâu anh
Một kiếp người là mấy
Ai thèm chi màu xanh
Khi tình thơm vươn dậy
Anh ơi đợi em về
Những buổi chiều cô độc
Gót chân trĩu xuống lề
Đời mấy lần tang tóc
Anh ơi anh đừng nản
Phương xa em vẫn chờ
Tìm nhau trên ánh sáng
Yêu nhau trong giấc mơ
Đợi em về anh nhé
Đêm qua sao nở nhiều
Nhắc anh, người em bé
Phương trời, ai cô liêu
Chiều nay em nhớ anh
Tuy ngày về chưa đến
Mộng vững hơn Trường Thành
Trời dâng hoa yêu mến
Em hái gửi về quê
"Cánh hoa này say đắm
Cánh hoa này đê mê
Cành thứ ba thương lắm"
Anh ơi đợi em về
Nói chuyện mình mong nhớ
Ghi lên núi câu thề
Quên sầu người dang dở
Anh ơi đợi em về
Cùng xây nhà bên suối
Anh ơi đợi em về
Sách tình vào trang cuối.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Yêu chàng như lược yêu gương
Như yêu ba mẹ và thương cuộc đời
Sao yêu trăng ở trên trời
Em yêu chàng giữa muôn người thế gian
Chao ôi, quá đỗi bàng hoàng
Lúc run tay viết những trang tình đầu
Mây hồng lòng trắng hoa ngâu
Mực rưng niềm nhớ, chữ nhầu nét yêu
Nhớ hơn Kim Trọng nhớ Kiều
Yêu hơn họ Lục yêu Kiều Nguyệt Nga
Yêu chàng nhìn rộng ngó xa
Sợ trăng quên sáng, sợ hoa quên cười
Sợ mưa nắng nhạt màu tươi
Sợ sông cạn nước, sợ đồi khô cây
Sợ rồi trái đất ngừng quay
Thu Đông Xuân Hạ ngủ say quên về
Yêu chàng mắt dại lòng se
Yêu chàng tay ngóng nón che ngập ngừng
Những hôm trời tím rưng rưng
Trên vai tình lớn thành rừng mây thơm
Em hái mây về thổi cơm
Mời chàng ăn dưới cội nguồn chiêm bao
Góp từng thước nắng lao xao
Em dệt may áo hồng đào duyên thơ
Mỗi đường chỉ một mối mơ
Kim khâu tình chặt ngoài tà trong bâu
Áo này em chẳng mặc đâu
Dành đắp chàng những đêm thâu lạnh lùng
Sang thu cây khế trổ bông
Em nhặt hoa rụng kết mùng giăng quanh
Giường êm em lót cỏ tranh
Hát ru chàng ngủ trên cành yêu thương
Yêu chàng như biển yêu non
Từ ngày trái đất hãy còn bơ vơ
Xưa em chưa biết nằm mơ
Nay trăm cơn mộng hẹn hò tới lui
Chàng cho em thấy ngày vui
Thấy đêm là nụ hôn ngùi nhớ mong
Trời ạ! em đã phải lòng
Yêu chàng như lúa yêu đồng phì nhiêu
Như gió yêu những cánh diều
Rừng hiu, phố quạnh cũng liều bước chân.
(1972)
Một Thời Lục Bát Miền nam, Thư Ấn Quán-2008
Không có anh lấy ai đưa em đi học về
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa
Những lúc em cười trong đêm khuya
Lấy ai nhìn những đường răng em trắng
Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mờ ai thở để sương tan
Ai cầm tay cho đỏ má hồng em
Ai thở nhẹ cho mây vào trong tóc...
Không có anh nhỡ một mai em khóc
Ánh thu buồn trong mắt sẽ hao đi
Tóc sẽ dài thêm mớ tóc buồn thơ
Không có anh thì ai ve vuốt
Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa xuân
Nghe đường máu run từng cành lộc biếc
Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng đế hỏi anh sao tóc em buồn
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục...
Thơ Nguyên Sa, Tổ hợp Gió xuất bản, 1971
Trời nào đã tạnh cơn mưa
Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn
Nhà người tôi quyết không sang
Thù người tôi những đêm nằm nghiến răng
Quên người – nhất quyết tôi quên
Mà sao gặp lại còn kiên nhẫn chào.
Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em
Mùa thu lá rụng êm đềm
Như cô với cậu cười duyên dại khờ
Bởi vì hai đứa ngây thơ
Tình tôi dạo ấy là... ngơ ngẩn nhìn
Thế rồi trăng sáng lung linh
Em mười sáu tuổi giận hờn vu vơ
Sang năm mười bảy không ngờ
Tình tôi nít nhỏ nằm mơ cũng thừa
Tôi mười bảy tuổi buồn chưa
Đầu niên học mới dầm mưa cả ngày…
Chiều nay ngang cổng nhà ai
Nhủ lòng tôi chỉ nhìn cây trúc đào
Nhưng mà không hiểu vì sao
Gặp người xưa lại nhìn nhau mỉm cười?
(1973)
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Em đợi anh về những chiều thứ bảy
Hiu hắt vòm trời buổi sáng thứ hai
Nhạc dạo mơ hồ trong tiếng mưa bay
Thành phố ngủ quên những ngày chủ nhật
Em lang thang tìm thời gian đã mất
Cột đèn gầy soi trà thất vắng hoe
Dàn nhạc hoang vu ca sĩ chưa về
Quầy hàng lao đao bầy con trai khát rượu
Hồn xiêu đổ theo nhịp đời huyên náo
Vòng tay mong ôm ngang hết tinh cầu
Trở lại vòng đua thứ nhất
Không còn gì mai sau
Anh về với em một chiều thứ bảy
Confetti vung vẩy lá me
Những đốm đèn xe chập chùng xa lộ
Hơi thở khuya nào gợn gió heo may
Anh bỏ em từ sáng thứ hai
Thành phố tha ma trải dài đại lộ
Từng hạt mưa bay cửa lòng bỡ ngỡ
Anh bỏ em từ trắc trở đầu tiên
Cho em xin một chiều vui thứ bảy
Có nhạc phòng trà có lá me bay
Tiếng gió reo vui đêm dài xa lộ
Nửa cuộc đời còn khoác kín vòng tay
Anh nhớ về thăm em
Chiều hôm nay thứ bảy
Trời giăng mưa trong lá me bay
Em sẽ vì anh bắt đầu từ hiện tại.
(Tập san VĂN)
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Không cần ra tay nữa, em sẵn sàng nạp mình
Đầu cần chi mai phục, mũi tên ngọt ngào xin
Anh cứ nhắm ngay tim, hồn nhiên gây chấn động
Ðừng chơi trò trốn tìm, rồi biệt tăm mù khơi
Sao đi tìm một người, mà chỉ thấy mây trôi
Sao đi tìm nụ cười, vụt tàn héo trên môi
Thôi mắt đừng ướt nữa, có chi mà mất nhau
Em rồi tạnh cơn mưa, sao trái tim vẫn sầu
Một trái tim quy hàng, một lãng tử lang thang
Thôi anh đừng lai vãng, lượm chi trái tim đau
Anh là ai mà đến, hệt như bóng ma vương
Em nai tơ khờ dại, bỏ chơi ở giữa đường
Có một lần nai khát, anh là bờ suối trong
Nhưng vô tình đá cuội, đau tới nát tan lòng
Em về ôm tim nhỏ, khóc một lần thiên thu
Thiên thu giờ lầm lỡ, con suối mát ơ hờ
Ơi bờ xưa bỗng cạn, nai xưa trúng độc rồi
Vẫn còn ngu ngơ hỏi, đâu suối mát tình lang
Một trái tim quy hàng, em nai tơ hàng phục
Yêu thiện xạ ngang tàng, chết dưới nỗi sầu hoang.
(vanchuongviet.org)
Kỳ diệu thay khi nghĩ đến anh
biển lũng sâu thấp xuống, thấp xuống dần
rồi thì núi dưới mình cao lớn
và trời đất bao la trên thân phận em bé bỏng
Từ những niềm bí mật đang họp nhau thành chợ
tôi bước ra một mình
những người khác cũng bước ra một mình
chúng ta kề tai nói nhỏ với vô biên
niềm bí mật ấy, những tình yêu khó hiểu
Kỳ diệu thay khi nghĩ đến anh
lối nào đây, biết lối nào gần
Mọi sự tới lui em làm sao từ chối
Không còn là con chim
(con chim gian xảo dấu mùa đông dưới cánh)
Lượn những vòng nghi ngờ
tôi hát vui tươi khi giã từ
tuổi trẻ.
Kỳ diệu thay khi nghĩ đến anh
những thời gian vừa mọc lá non
những lá non
tư tưởng em đang bắt đầu từng nhánh.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Em bỗng đến tìm tình ta ngây dại
ta lịm chết và nhìn em mê mải
em là ai em hỡi em là ai
ta không hiểu em quả là muôn đời
thôi khó nói lòng riêng ta khép gió
ta cất em hồn si ta đóng ngõ
đã dâng cao khát vọng của tình đời
trong lặng nhìn đã chất chứa vạn lời
ai dễ nói vì em huyền diệu quá
em hiện đến ánh đời dâng sáng chóa
bỗng nghiêng nghiêng cánh bướm chiều áo bay
bỗng xiêu xiêu tình ngã theo tóc bay
ta đã về sóng lòng ta xáo động
về nơi em biển trời sao quá rộng
ta về trong đôi mắt đẹp mênh mang
chứa hồn tình cả thời gian không gian
ta bay lặng thuyền hồn không giữ lái
đi xa rồi không bao giờ trở lại
về nơi đâu ta gặp gỡ em đây
ta ngỡ rằng em một ánh huyền mây
ai còn hiểu này đây em sáng tỏ
ta ngẩn ngơ ôm lòng đau đớn ngó
chút nhan sắc mà muôn vạn ảnh hình
ta gói trọn người em đôi mắt trinh
trán em xinh không in niềm vẩn đục
thầm ẩn lặng cả muôn vàn phước lộc
trên đôi mày dài đậm nét yêu thương
cong một chút mà nặng kéo luyến thương
của hồn ai ta muôn đời thương nhớ
ta kêu gọi em hững hờ xin chớ
vết thương lòng đau một nét mai xanh
ta lạnh mình cứ một vẻ trâm anh
em sâu kín giữa đôi đường mũi nhỏ
em nở nhụy giữa đôi môi hồng đỏ
căng căng mềm ứ đọng sữa tình tươi
và ngậm hở đợi chờ ai hôn đó
ta nhìn em thật xa xôi khó tỏ
thắm hồn ta đôi má đỏ hây hây
mắt hồn ta khoảng gáy trắng phô bày
cổ thon cao nâng mặt tình hương phấn
em tỉ mỉ đẹp ngời nơi ba ngấn
thân hình em uốn khúc quá yêu quen
cả người em ướm lửa chất thơm men
trên ngực đồi vú sen còn kín búp
hương trinh tiết vẫn còn nguyên ẩn núp
trên làn da và trong tận hồn xuân
em bước đi gió những thổi bâng khuâng
gót hồng em ta nhìn lòng thơm mãi
theo dấu chân hương tình em để lại
em hiển hiện hồn ta buổi nắng trưa
em mơ màng như một giấc mơ xưa
trên mí mắt chân tình em dẫm nặng
ta không hiểu ngọt ngào hay cay đắng
em mất làm gió bão ở trong ta
bởi yêu em ta hùng vĩ bao la
ta ấp mộng vàng đường dài vạn kỷ
ta yêu em tận yêu đời tuyệt mỹ.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Một thời em mặc quần jean
áo sơ mi mỏng
Tôi rình theo sau
Nắng xuân em đội che đầu
Ngực em cài đóa nắng màu vàng ươm
Gió lùa nụ nắng tẩm hương
ùa vào khứu giác
Giữa đường tôi say.
Treo hồn lên đỉnh chân mây
Chân còn bước mãi tháng ngày đong đưa.
Khi không bất chợt đổ mưa
Áo em ướt nhẹp giống chưa mặc gì
Cuộc cờ dày xéo nhau đi
Núm cau một thuở ở lì trong tim
Bao năm xuống biển lên bưng
Dáng tiên em mãi đọng từng sớ da.
Nguồn: internet
Bây giờ tháng mấy rồi Kim nhỉ?
em mặc áo màu hay áo hoa
bây giờ tháng mấy rồi Kim nhỉ?
tình yêu chúng mình như hôm qua
chúng mình yêu nhau trong ngày Phục sinh
khi những con chiên về nhà thờ
và chuông giáo đường đang ngân tiếng
Kim ơi Kim ơi Kim nhớ không
em-đã-hôn-anh-như-anh-đã-hôn-em
khi hai đứa chúng mình mới gặp nhau
anh đưa em về trời vừa đổ tối
chúng ta hẹn nhau ở ngày mai
ngày mai anh đón em ở Phú Nhuận hay Chi Lăng
chúng mình sẽ đi trên con đường Gia Định
những con đường đầy bóng cây xanh
hay những con đường Sài Gòn đầy mầu áo
anh đưa em về anh không quên hôn em
những buổi tối trời mưa hai đứa đi chung một đường
(?)
lòng em sưởi ấm lòng anh
chúng mình vừa đi vừa hôn
Ngoài trời vẫn mưa vẫn mưa tuôn
vai em tròn như chiếc bình sứ
môi em ngọt hơn nước mưa rơi
em ơi Kim ơi Kim ơi
những sáng Chúa nhật Kim còn nhớ
anh cướp con chiên của Chúa rồi
và môi em nở nụ cười
anh nguyện là người tình chung thủy
đưa em về thiên-đường-hoa-cỏ-tình-yêu
chúng mình yêu nhau trong ngày Phục sinh
khi những con chiên về nhà thờ
và chuông giáo đường đang ngân tiếng
Kim ơi Kim ơi Kim ơi nhớ không
(Hai Cánh Hoa Tim)
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
(*) Bài thơ này đã được nhạc sĩ Mỹ Gene Brooks phố nhạc, nhạc phẩm mang tên KIM
Ai về xứ mộng, xứ mơ
Cho tôi gởi ít vần thơ tặng nàng
Sông Hương lắm chuyến đò ngang
Chờ anh em nhé, đừng sang một mình
Chờ anh kể chuyện tâm tình:
Từ anh theo đuổi những hình phù vân...
Thôi em, đã lỡ một lần
Mấy năm đau khổ đã dần vơi vơi
Nghĩ thương kẻ ấy sai lời
Nghĩ thương em những mong đời anh nên
Xa xôi nhiều lúc anh quên
Rằng em gái vẫn chong đèn đọc thơ
Vẫn cầm duyên để đợi chờ
Vẫn trông phượng đỏ hai bờ Hương Giang
Chiều lên huyền hoặc bướm vàng
Em như công chúa mơ chàng Thám Hoa
Không, em tôi còn mẹ già,
Còn đàn em dại, cửa nhà cậy trông.
Có ai nhắc chuyện lấy chồng,
Thì em đôi má ửng hồng thêm duyên
Giận mình chưa đạt lời nguyền
Anh không mong được chung thuyền ấy đâu
Khi mô người bỏ cau trầu,
Cho anh biết để ủ sầu lên men,
Để anh vặn nhỏ ngọn đèn
Viết trang tình sử cùng tên một người.
(Sầu ở lại)
Một Thời Lục Bát Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Cho anh làm tình nhân
để mỗi buổi sáng anh đưa em đi nhà thờ
để mỗi buổi chiều anh đưa em xuống phố
để những lúc tình tự
anh được nói với em
anh yêu em vô cùng
và để những lúc em buồn
anh sẽ gọi mây gọi gió
anh sẽ gọi trăng gọi sao
gọi biển gọi trời khuyên em đừng khóc.
Cho anh làm tình nhân
để nhũng lúc em vắng mặt
anh thương anh nhớ
anh đợi anh chờ
anh sẽ đi lang thang
như người tình tuyệt vọng
trên hải đảo cô đơn.
Cho anh làm tình nhân
dù buổi sáng mưa rơi buổi chiều nắng chói
anh cũng sẽ đi tìm
những nơi em đứng
những chỗ em ngồi
để được thấy em
để được thấy em
dù trong khoảnh khắc.
Cho anh làm tình nhân
như mùa xuân có hoa lan
như mùa thu có hoa cúc
anh sẽ yêu màu áo em mặc
anh sẽ yêu màu mắt em trong
đôi giày em đi màu xanh màu đỏ
đôi guốc em đi màu tím màu vàng
anh sẽ làm bài thơ ngũ sắc
tặng riêng em.
Cho anh làm tình nhân
để mỗi lần anh đến thăm
anh thấy em cười
anh nghe em nói
như những thiên thần trên cao vời vợi
gieo những cung đàn
trong tim anh thổn thức.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Lần đầu ta ghé môi hôn
Những con ve nhỏ hết hồn kêu vang
Vườn xanh, cỏ biếc, trưa vàng
Nghìn cây phượng vĩ huy hoàng trổ bông.
Trên môi ta, vạn đóa hồng
Hôn em trời đất một lòng chứa chan
Tiếng cười đâu đó ròn tan
Nụ hôn ngày ấy miên man một đời
Hôm nay chợt nhớ thương người
Tiếng ve mùa cũ rụng rời vai anh
Trưa vàng, cỏ biếc, vườn xanh
Môi ai chín đỏ đầu cành phượng xưa.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Theo em bỏ núi về châu thổ
Bỏ mán về kinh làm rể xa
Ngác ngác ngơ ngơ đò máy ngược
Hồn mênh mông khói cuộn sau nhà
Theo em mấy bữa quên buôn bản
Làm rể người Nam yêu miền Nam
Miền Nam: chín cửa sông ra biển
Mỗi nhánh sông: Một nhánh tóc mềm
Theo em như suối về sông rộng
Sông chở tình em như phù sa
Phù sa bồi đắp tim châu thổ
Bồi lấy tim người những nhánh hoa
Theo em, mê sáu câu vọng cổ
Theo út Trà ôn về Trung Lương
Theo cánh ô môi vừa mới nở
Tiếng quách bánh phồng rộn rã quê hương
Theo em, ra mắt bà con vợ
Cậu Bảy, Dì Hai, em thứ Ba
Ngày xưa con gái xa cha mẹ
Ngày nay thanh niên làm rể xa
Theo em, tình đất, tình vương trạch
Tình của non sông, tình của em
Cám ơn người nữ vùng Châu thổ
Cho anh về gởi rể miền Nam.
Ô Cửa, Tuyển thơ toàn tập, Thư Ấn Quán - 2006
Em đứng thẳng cho anh nhìn vào mắt
Anh vớt hộ em những giọt long lanh
Con sông chảy cả một thuyền quá khứ
Trong mắt em ngơ ngác đám lục bình
Em đứng nghiêng cho anh nhìn sóng lượn
Đêm màu xanh hay biển tóc em xanh
Gió thổi ngược tóc bay về dĩ vãng
Có sợi nào còn vướng ngực áo anh
Em cúi xuống cho anh hôn lên gáy
Kỷ niệm gầy như những chiếc xương vai
Hương phấn đó em mang từ tiền kiếp
Cho anh ôm tình cũ một vòng tay
Co chân lên cho anh nâng gót nhỏ
Gót chân son nôn nả nhịp xe đời
Nói cho anh chuyến tàu nào em lỡ
Sân ga nào còn giữ lệ em rơi
Em ngồi xuống đêm không còn trẻ nữa
Cánh chim bay tha hết cọng thời gian
Trên vai anh em gởi đời cát lở
Tình thắp cho em ngọn nến muộn màng
Ngọn Nến Muộn Màng, Tập thơ 2005, NXB Thư Hương
Gió bay... tình lả phương người
giọt thương giọt nhớ đầy vơi mắt thề
cửa hờ then lỏng đêm mê
tay trăng ru nhẹ giấc về tình lang.
Gió bay... tóc lúa thơm vàng
thơm em đưa áo, thơm chàng đón duyên
(coi như ván đã đóng thuyền
coi như mưa nắng muôn nghìn có nhau).
Gió bay... tre lả ngọn sầu
mẹ cha nỡ để trầu cau lạc mùa!
cho chiều mây rối tương tư
cho đêm nước mắt đôi bờ ngập trông.
Thuyền em dù phải ngược dòng
mười hai bến nước - một lòng bến anh.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Em yêu quý! Đây đường hoa…vì em mà có
Cười lên đi! Tất cả chỉ vì em!
Đó là ngày mồng Sáu tháng Giêng
Vừa mới Tết, chúng tôi đi dạo…
Kia Nhà Thờ, đông người đi Đạo
Họ nói gì với Chúa hôm nay?
Kìa nhà Chùa… tiếng chuông đang bay
Hoa đua nở và một ngày thật đẹp!
Tôi muốn nói thêm một điều chưa kịp
Thấy em cười…muôn hoa nở thua em!
Bài thơ này tôi làm vào tháng Giêng
Sang năm tới… vẫn là thơ như thế!
Dù tôi nói: Em xinh, xinh tệ
Em hiểu là Em Đẹp Nhất Trần Gian
Chúa trên cao… chắc Chúa ngỡ ngàng:
“Trời đất này của ta dựng đấy!”
Chúa nói và chắc Chúa nhìn thấy
Em bên anh, trời đất dễ thương sao!
Và Phật thế nào? Phật cũng ở trên cao
Lòng Từ Bi…chắc là hoan hỉ?
Tôi cùng em, cùng đi vào Thế Kỷ
Rồi Thiên Niên, rồi Vạn Đại: Tình Yêu!
Tôi nói với em, buổi sáng buổi chiều
“Em Yêu Quý Đây Đường Hoa Vì Em Mà Có!”
Có những hạt cát người ta thấy nhỏ
Nếu chúng là Kim Cương thì to?
Tôi làm thơ tôi mãi mãi làm thơ
Em cũng vậy, em mãi mãi là con gái!
Trong đám Xuân xanh, một thời thơ dại
Em hồn nhiên vì tất cả hồn nhiên!
Anh yêu em từ cái nụ cười duyên
Và mình đi về đường hoa tươi thắm.
Không có nghĩa tình nào sâu đậm
Chỉ có biển sông đo được tình mình!
Hôm nay Mồng Sáu Tết, trời xanh
Em, cô bé Xuân Xanh Tuyệt Diễm…
Hoa nở kìa, đố em mà đếm
Hết Tình Anh Yêu Quý Giai Nhân!
Nếu anh là đóa sen nở ở cõi dương trần
Anh chỉ nở sau bàn chân em bước…
Nếu mặt trời soi cái bóng em dài thượt
Anh là dòng sông, dòng sông bao la…
sangtao.org
Xin nhau chiếc lá trên cành
Nụ cười em hái búp lành anh trao
Tay đời vòi vọi chiêm bao
Giờ xin gõ cửa bước vào nhà chung
Ghế êm một chiếc ngồi cùng
Chỗ năm vừa rộng, bao dung kiếp người
Nhìn em anh mới biết cười
Trông anh em đã chín mười tháng năm
Sớt chia hạt cát đời thâm
Cho nhau một tiếng như đằm nhịp xe
Mời em kiệu nhỏ ta về
Con đường vội chật cho khuya đừng tàn
Hãy ngoan tựa gió thu vàng
Hãy êm một bước như tràng giang xưa
Tình nồng hãy chớm hơi mưa
Tin yêu sực nức một mùa hương bay
Hãy vui như chỉ một ngày
Trăm năm ngoảnh lại đừng phai áo hồng
Xin nhau một chút lệ không
Khóc riêng nét mặt cho cùng nỗi đau
Yêu em yêu lại từ đầu
Mắt thơ ngây với tóc làu đường ngôi
Bây giờ yêu gối đủ đôi
Yêu đêm chợt ấm bờ môi dị kỳ
Xin nhau sợi nắng phương phi
Sưởi lòng giá rét, xin ly rượu đào
Tạ ơn đời có ta vào
Ơn nhà cửa mới, ơn rào chung quanh
Ơn mùa này hạt mầm xanh
Ơn em cộng với ơn anh, một đời.
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Hôm nay ngày của hai người
Có khung cửa sổ khép đời chung quanh
Có ơn cha mẹ sinh thành
Có anh em đến chúc mình bền lâu.
Tim hồng ý biếc ơn nhau
Ngón tay ơn nhẫn đêm thâu ơn đèn
Trên giường đôi gối thêu tên
Đầu ai ơn cánh tay mềm trong mơ.
Em tin trời có ban sơ
Em nghi đến nắng em ngờ cả mưa
Em tin tôi, sự tình cờ
Nhưng ai tơ nhện đợi chờ mối ai.
Trên tường nét mực chưa phai
Lịch ghi đủ tháng, miệng mai thiếu lời
Hôn em, thiếu nụ đầu đời
Nhưng ba mươi tuổi lòng tôi mới đầy.
Ngập ngừng chi nữa, lại đây
Khóa riêng anh gửi những ngày của chung.
Chúc cho đôi má em hồng
Chúc xanh em mộng, chúc nồng em môi.
Chúc xinh em đứng em ngồi
Chúc hiền em ở, chúc vui em nằm.
Chúc duyên em giận, em nhăn
Chúc thương em khóc, chúc đằm em la.
Chúc em lẩn quẩn trong nhà
Ngoan như cái kiến, mặn mà cái ong.
Hôm nay có cặp vợ chồng
Chúc nhau con bế con bồng trên tay
Rượu hồng chúc mọi người say
Thời gian đã chậm, tháng ngày đang nhanh.
Bài thơ in trên Thiệp Cưới, 1969.
Những Bài Thơ Tâm Sử Ca, Khởi Hành Đặc Biệt Tháng Tư 2013
Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương
Phố núi cao phố núi trời gần
Phố xá không xa nên phố tình thân
Đi dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nào lòng bỗng bâng khuâng
Em Pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên mắt em ướt và tóc em ướt
Da em mềm như mây chiều trong
Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán-2008
Buổi em về nước nguồn trôi chầm chậm
Lá reo vang và nắng cũng xôn xao
Áo trắng mỏng phủ qua hồn hiu quạnh
Dòng nước trong bịn rịn níu chân bờ
Ôi, tóc em bay, bay bay ngào ngạt!
Thổi miên man hồn cỏ mượt nhung tơ
Lũ mây trắng bỗng dừng bay đứng ngó
Trên miền cao, chân ai bước dại khờ
Em tuổi lúa và dung nhan của gió
Trong lòng tôi mùa gặt đã đơm bông
Loài chiền chiện bay cao theo chiều nắng
Dưới cầu sông nước lênh láng se lòng
Chùm hoa nắng từ miền xa về đậu
Hồn xanh xao, thôi mỏi cánh bay đi
Mây của gió, xin một lần vướng lại!
Cho dòng sông con nước chảy tư bề...
Sóng Mòn (thơ - 2009)
• Ngôn ngữ thơ là cái quái gì vậy? (Lê Hữu)
• Trường Ca Việt Nam (Thiếu Khanh)
• Chiều Trên Phá Tam Giang (Tô Thùy Yên)
• Ba Dòng Thơ Tiêu Biểu Phương Đông: Thơ Thiền Việt Nam, Đường Thi Trung Hoa Và Haiku Của Nhật (Thái Tú Hạp)
• Vài lời Cần Nói Về Ngày 30 Tháng 4 (Bùi Chí Vinh)
Đàm Trung Pháp & Viên Linh dịch và chú giải:
Vịnh Hai bà Trưng (Hồng Đức Quốc Âm Thi Tập)
Ăn Cỗ Đầu Người (Nguyễn Biểu)
Đoạt Sáo Chương Dương Độ (Trần Quang Khải)
Nam Quốc Sơn Hà (Lý Thường Kiệt)
......
Huỳnh Sanh Thông dịch:
Thăng Long (Nguyễn Du)
Vọng Phu Thạch (Nguyễn Du)
Hồ Hoàn Kiếm (Vô Danh)
(Bà Huyện Thanh Quan)
......
Lê Đình Nhất-Lang & Nguyễn Tiến Văn dịch:
Cùng khổ (Bùi Chát)
Hoa sữa (Bùi Chát)
Bài thơ một vần (Bùi Chát)
......
Các tác giả khác dịch:
Tôi đã cố bám lấy đất nước tôi (Nguyễn Đình Toàn) (Do Dinh Tuan dịch)
Bữa Tiệc Hòa Bình (Nguyễn Thị Thanh Bình) (Nguyễn Ngọc Bích dịch)
Từ Một Cuốn Rún (Nguyễn Thị Thanh Bình) (Đinh Từ Bích Thúy dịch)
• Sau đúng 60 năm, đọc lại bài thơ trừ tịch của Đặng Đức Siêu và Đông Hồ (Trần Từ Mai )
• Mùa Thu Trong Đường Thi (Lê Đình Thông)
• Những Vần Thơ Xuân Của Vua Trần Nhân Tông (Tạ Quốc Tuấn)
• Về một bài thơ dạy học vào mùa xuân của Trần Quý Cáp (Ngô Thời Đôn)
• Cảnh Đẹp Thành Thăng Long Thời Tây Sơn Qua Thi Ca Đoàn Nguyễn Tuấn (Phạm Trọng Chánh)
Ngày Xuân Đọc "Đào Hoa Thi" của Nguyễn Trãi (Trần Uyên Thi)
Thơ Lý Bạch (Đàm Trung Pháp)
• Trường Ca Việt Nam (Thiếu Khanh)
• Chiều Trên Phá Tam Giang (Tô Thùy Yên)
• Vài lời Cần Nói Về Ngày 30 Tháng 4 (Bùi Chí Vinh)
• Điếu thi: Thủ̉y Mộ Quan (Viên Linh)
• Lời Cầu Nguyện Của Rừng (Bùi Bá)
• Chí Khí
• Xử Thế
• Trúc dẫu cháy đốt ngay vẫn thẳng
© Hoc Xá 2002 (T.V. Phê - phevtran@gmail.com) |